Sáng nay nhặt chiếc lá rơi
Sương giăng lòng bấc, Thu rời Đông sang
Vườn mai búp, nụ chưa vàng
Gió hôn lành lạnh… se làn tóc mây
Chờ Xuân, Xuân dỗi…Xuân gầy
Bóng khăn, chéo áo khi đầy…khi quên
Ngoài kia từng buổi nắng lên
Vỗ về duyên sắc, say bồng bềnh…hương!
Ước mùa Xuân vẹn tình thương
Gọi bao cánh én tha phương trở về…
Để không còn những bộn bề
Ngồi bên cửa lớp…nhớ quê ngập lòng!!!