RỐI BÒNG BONG
YÊU chi sống vẫn phây phây
NGƯỜI đi liệu có trượt dài gối nhung?
YÊU nhiều đặng tỏ tương phùng?
CẢ bao ý tưởng khó vun vén hồn!
CÁNH mây cơn gió quần hôn
HOA sầu lá rụng hỏi hồn tỉnh say?
NHÌN cung nguyệt đã gầy gầy
ĐÂU còn biển ái thuở xây mộng thề!
CŨNG rồi, cất bước lê thê
THẤY đau thấy hận tìm về yêu thương
CÁI tình thổn thức canh trường
MÀ ai dứt được bởi vương cõi lòng.
TÔI muốn gỡ rối bòng bong
YÊU trong nín lặng mãi không lệ nhòa
YÊU NGƯỜI YÊU CẢ CÁNH HOA
NHÌN ĐÂU CŨNG THẤY CÁI MÀ TÔI YÊU.
(TP. Hồ Chí Minh)
MỚ BÒNG BONG
YÊU từ buổi gặp trên phây
NGƯỜI ơi có hiểu tháng ngày nhớ nhung
YÊU rồi ước nguyện trùng phùng
CẢ trong giấc mộng cũng nung bỏng hồn
CÁNH cò lượn dưới hoàng hôn
HOA cười yểu điệu để hồn ong say
NHÌN mây núi cũng hao gầy
ĐÂU ngờ mộng tưởng vẫn xây ước thề
CŨNG nào nghĩ cảnh ái thê
THẤY vầng trăng tỏ dọi về sông thương
CÁI ngây thơ trả đoạn trường
MÀ sao tình mãi vấn vương trong lòng
TÔI tìm giữa mớ bòng bong
YÊU từ thuở ấy vẫn không nhạt nhòa
YÊU NGƯỜI YÊU CẢ CÁNH HOA
NHÌN ĐÂU CŨNG THẤY CÁI MÀ TÔI YÊU.
Hồ Ly
(Hải ngoại)