Ta ôn lại một thời, trong khói lửa
Đã qua đi nửa thế kỷ rồi…
Mà hôm nay, lòng vẫn thấy bồi bồi
Ngồi nhớ lại, cuộc đời người chinh chiến
Tuổi hai mươi, lên đường ra tiền tuyến
Trả thù nhà… đền nợ với non sông…
Những năm dài, trên trận mạc xung phong
Bánh lương khô, với rau rừng cơm vắt
Đường Trường Sơn… lui dần… xa phía Bắc
Mỗi ngày xa… chiến dịch lại thêm gần…
Tiếng gọi Sơn Hà, càng giục giã bước chân
Lòng nao nao, khi trước giờ nổ súng
Tuổi thanh xuân, trôi đi thầm lặng
Sao khỏi chạnh lòng, trắc ẩn cùng ai?…
Đồng đội hy sinh, lời gửi lại bên tai
“Thề giết giặc, xin hãy đừng nao núng”
Tổ Quốc vinh quang… là niềm hy vọng…
Cho mỗi người, thêm sức mạnh tiến công!
Xuân bẩy lăm, mùa chiến dịch sau cùng
Phút thiêng liêng, trước lời thề sông núi
Non sông ơi! Đã quy về một mối
Người ra đi… người đánh đổi một phần?
Đích cuối cùng kết thúc cuộc hành quân
Những dấu chân, không ngại ngần gian khổ
Ba mươi tháng tư, xuân đong đầy nỗi nhớ
Hoa Pơ Lang, rực rỡ gọi giao mùa
Xin có lời… cùng đồng đội năm xưa!
Sáu mươi năm, chặng đường dài bất tử
Đường Hồ Chí Minh – Con đường lịch sử…
Hãy tự hào, người lính của Trường Sơn…
Nguyễn Tiến Dũng
(Lào Cai)